Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Bạn gái phổ thông

BẠN - từ này đối với tôi thật là xa xỉ.
Từ ngày đi học lớp tôi con gái hay chia thành từng nhóm - và từng nhóm ...(hic) - tính tôi nghịch không hay có chuyện tâm sự kiểu con gái, lại không biết cách khéo léo làm duyên - cho nên từ xưa nay tôi chỉ có 3 cô bạn gái phổ thông đến giờ. Cũng do hoàn cảnh xô đầy - nhưng cũng rất lạ là tuy tính tình rất khác nhau, hình thức thì xêm xêm - nhưng không có sự ghen ghét đố kỵ. Học lực thì khác nhau - nhưng là đôi bạn 8 điểm thành ra dù thế nào cũng phải cõng nhau - rồi đi sơ tán - trưa đốt lửa bằng lá nấu bánh bột mì ăn chung, tối thì đèn cũng chung - chung cái giường khấp khểnh bằng mặt ghé ghép vào trên hai cái chân niễng cũng khập khiễng . Rồi ngày nắng, ngày mưa - ra vào chung cửa chung đường - nên cứ cặp kè đeo đuổi nhau suốt 3 năm đến tận giờ - đã sang năm thứ 48 rồi.

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

Hoa cúc xanh


Hoa cúc xanh – có thật
 Giữa dòng đời vui, buồn, còn mất
Mầu hoa bâng khuâng
Mầu của ước mơ, có phải vậy không?
Đáng yêu sao,  những cánh hoa mầu xanh biếc.

Năm tháng qua rồi, dẫu nhiều nuối tiếc
Nhưng giá được sống thêm mười lần,
                   hẳn vẫn lại như xưa
Có điều ngây ngô, làm tổn thương đến tận giờ
Vô tư thề non, hẹn biển
Rằng sẽ đến, thế mà rồi lỡ hẹn
Một đợi mười chờ, lời nói gió bay
      sao trên trời,
      trăng dưới nước,
      gió đưa mây...
Ngỡ trong tầm tay mà không sao với được
Lung linh chân trời phía trước…

Qúa khứ vợi xa mà như vẫn đâu đây
Ánh trăng nghiêng hè phố - bóng cây
Hạ qua rồi, heo may chuyển gió
Lá cơm nguội vàng, tán bàng pha sắc đỏ…
Gió thu đưa hương hoa sữa nồng, bay

Những bông cúc xoè xanh,
  dịu dàng,
  bình yên,
  pha sắc trời mây !


Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

Chuyện trò với bạn

Người ở xa chẳng thể đến thăm bạn bè và cũng chẳng có điều kiện gặp gỡ hàn huyên, cũng nghĩ NET làm cầu nối cho ta – nhưng có nối được hay không còn “TUỲ DUYÊN “
Tôi không có chuyện thời sự, chỉ muốn sẻ chia một chút đời thường – cũng chưa hẳn là kỷ niệm cũng là chuyện của ngày hôm qua, nhưng lại vẫn đang là của ngày hôm nay và còn cả ngày tiếp nữa.


Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

Thư của ngày xưa

« Sao em không là cô Tấm dịu dàng
Từ trong quả thị bước ra...
Sao em không mãi là vầng trăng tròn
    rạng ngời, rực rỡ tuổi hoa ...

Cái thủa rất xa
em - là bông sứ trắng...
Cái thủa rất xa,
em - là sương lam nhẹ buông giữa hoàng hôn im lặng
nhấp nháy ánh sao Hôm, chiều tím hạ vê
Là bình minh hồng, sao Mai lấp lánh trời quê,
Với con đường rợp xanh bốn mùa - mình sóng vai dạo buớc....
Thời gian trôi vẫn thương về ngày trươc
Những  buồn vui, mưa nắng chung chia
Năm tháng bình yên,
cùng dông bão qua đi
Vẫn mãi
   ánh mắt  yêu thương dõi theo em mọi ngả..."

Kỷ niệm thầm thì

Mái tóc mềm bay, tuổi tròn trăng
Em bước vào giảng đường đại học.
Xa mái nhà, rời phố phường đông đúc
Tháng tám nắng hè, bưởi rám vỏ đón thu
Về làng quê, lúa đang vụ, xanh mùa
Những ngày mưa dầm, đường trơn lầy lội
Những tuần hết gạo, cả lớp ôm bụng - đói
Ăn « nắp hầm»  ngoài nhão nhoét, trong khô...


Nhớ chùm hoa đại dịu thơm trong sân chùa
Ngày ôn thi, mang giáo trình nương nhờ cửa Phật
Ngắm hoàng hôn mờ xa, nhớ nhà da diết
Anh nhặt hoa, xâu thành chuỗi dỗ dành em
...
Mỗi lần nhìn hoa nở rộ bện thềm
Kỷ niệm lại thầm thì - nhắc nhở

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Dịu dàng lối cũ

Mầu hoa ngày xưa ấy
Còn tím mãi trong nhau
Chuyện nhỏ nhặt không đâu
Thế mà rồi hờn, giận

Bao mùa còn vương vấn!
Bao mùa mình xa nhau?
Có ai muốn vậy đâu
Lời hẹn hò dang dở...

Để đến giờ còn nhớ
Màu tím chẳng nỡ phai
Qua năm rộng tháng dài
Trải nắng mưa dầu dãi

Đằm thắm mầu hoa dại
Lặng lẽ nở bên đồi
Dẩu đi tận cuối trời
Vẫn dịu dàng lối cũ

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Tôi và "Tuổi Đá Buồn "

Thú thực là tôi rất sợ nghe những bái hát buồn nỉ non, Tôi đọc những bài viết về Trịnh Công Sơn, biết được ông là người tài hoa - và được rất nhiều người hâm mộ. Tôi cũng rất ngưỡng mộ ông, nhưng tôi chưa bao giờ có thể nghe trọn một băng nhạc của ông - hình như bởi tôi sợ trái tim mình sẽ tan nát.
Duy có bài Diểm xưa do nữ ca sĩ Nhật trình bày trên video, và tôi rất thích ca từ của bài "Tuổi Đá Buồn ".

Hôm nay, ngày chủ nhật mưa - mưa lất phất trên núi, trên biển, dăng mờ mái phố - tự dưng tôi nhớ đến đôi câu trong ca từ này của ông
" ...trời còn làm mưa mưa rơi mênh mang .
từng ngon tay buồn em mang em mang.
đi về giáo đường, ngày chủ nhật buồn .
còn ai còn ai, đóa hoa hồng cài lên tóc mây .
Ôi đương phố dài ,lời ru mệt mài
ngàn năm , ngàn năm .
Ru em nông nàn, ru em nồng nàn.

trời còn làm mây, mây trôi lang thang
sợi tóc em bồng, trôi nhanh, trôi nhanh
như dòng nước hiền, ngày chủ nhật buồn
còn ai còn ai, đóa hoa hồng vùi quên trong tay
Ôi đương phố dài lời ru miệt mài
ngàn năm ngàn năm ..."

Là ngươi cô độc, từ ngày bé tôi đã ưa thích những nơi chốn thanh vắng, trong giáo đường hay cảnh chùa không phải ngày sóc vọng,  một góc vườn cây xanh,  hay trên mỏm núi đá nhìn xa xa ra biển ...Cảm giác lúc ấy chỉ có bầu không khí thật bao la, thoáng đãng...

Khi còn bé theo các bạn bên công giáo vào nhà thờ lớn, trong giáo đường - thật trang nghiêm, những tia nắng rọi qua những ô cửa kính nhiều mầu sắc, vòm nhà thờ cao vút - lặng lẽ u buồn, Tôi cũng học theo các bạn làm dấu thánh khi bước vào và nhẹ nhàng ngồi xuống ghế ...
Khi còn bé theo bà lên chùa, bà hay ra chùa không vào những ngày một hay ngày rằm, sư cụ chùa thắp hương - tôi cũng theo bà kính cẩn chắp tay vái - vòng khói hương thơm uốn lượn bay lên cao ...

Tôi không biết Tuồi Đá Buồn là tuổi nào - vốn yêu thiên văn, tò mò với các hiện tượng tự nhiên - tôi cứ nghĩ đó là cái tuổi mà khi vũ trụ có thay đổi địa chấn, khí hậu - vạn vật hoá thạch hết (hic hic) và tuổi đó ít nhất cũng triêu năm hay triệu triêu năm gì đó ... Dĩ nhiên nếu theo kiểu chắp ghép khập khiễng đó, thì chẳng có gì liên quan mấy, nhưng đúng là rất buồn - và lời bài hát thì cũng buồn da diết như thế ...